Trốn

Leave a Comment
Mình tôi trốn giữa chơi vơi,
ngó ra cõi thế nhìn trần gian chơi
thế nhân yêu ghét nửa vời
mấy ai thật nói được lời yêu thương

Mình tôi trốn khỏi vấn vương,
ngó ra cõi thế như vườn cỏ hoang
người gian, kẻ ác hung tàn
dưới bao nhung lụa trăm ngàn gớm ghê

Mình tôi trốn khỏi đam mê
ngó ra cõi thế ê chề mà trông
khách hùng anh với bóng hồng
lời ân tiếng ái như lồng nhốt chim

Đời trôi như một cuốn phim
Thôi thì chìm nổi cho xong vay tuồng.

Nhất Bảo

0 comments:

Post a Comment