![]() |
Ảnh: Xavier Arnau/Getty Images |
Bữa trước thấy bạn mình share một bài báo trên The Guardian, tựa là "Paper straws won’t save the planet – we need a four-day week", đọc thấy đồng cảm ghê gớm.
Ống hút giấy không cứu được trái đất - chúng ta cần là một tuần làm việc 4 ngày thôi. Mình cũng nghĩ về điều này khá nhiều, và cũng có nói sơ qua khi người ta chuyển từ ống hút nhựa sang ống hút gạo, ống hút cỏ.. Rõ ràng vấn đề là thói quen tiêu dùng, tiêu thụ tài nguyên quá mức cần thiết, tạo ra quá nhiều công việc dư thừa mới thật sự gây tổn thương cho trái đất và cho chính những người tham gia các hoạt động trên.
Trong khi số người cần có cơm no, áo ấm ngày càng giảm đi, những người cần "ăn ngon, mặc đẹp" nhiều nhanh chóng. Hãy nhìn những bữa tiệc lớn, hay xa hơn là các tiệc buffet để xem cách người ta tiêu thụ, và bỏ phí thực phẩm ra sao. Quần áo, giày dép, phụ kiện, trang sức... có thứ nào dùng đến khi không dùng được nữa, một số người thậm chí mua về rồi dùng 1 lần thôi. Tất cả những thứ đó đều là tài nguyên thiên nhiên và ngày công lao động của người khác, trong quá trình sản xuất, vận chuyển lại góp phần ô nhiễm môi trường...
Vấn đề lúc này lại chuyển thành "bao nhiêu là đủ?". Hôm trước mình cũng có viết: Vấn đề của xã hội này không phải là nghèo đói hay bệnh tật, chiến tranh hay thảm họa, mà là làm sao cho bằng chị bằng em. Chính vì không biết đủ, người ta mới đặt mình vào tiêu chuẩn của người khác, và mong muốn đạt được càng nhiều càng tốt, muốn so kè được với những người hơn mình, trong khi những người đó cũng đang muốn được như người nào đó ở trên..
Với những mong muốn đó, người ta làm gì? Kiếm tiền.
Ở những thành phố lớn, nhiều công việc phải làm cả ngày thứ bảy, thậm chí rất nhiều việc không có ngày nghỉ cố định. 8 giờ sáng đến 8 giờ tối, đi làm xong về nhà ăn uống rồi ngủ, hết ngày. Nhiều người biến mình thành một con ốc để vận hành bộ máy khổng lồ của công ty, của xã hội, để nhận stress rồi lãnh lương xã stress.
Người ta tránh xa những câu hỏi "Mình mong muốn điều gì?" "Bao nhiêu là đủ?" "Tại sao mình ở đây?"... đến mức trong những ngày nghỉ hiếm hoi họ cũng không chịu được, phải đi tiêu tiền ở một nơi nào đó, phải ăn uống thỏa thích... Điều này lại tạo điều kiện việc làm cho nhiều người muốn kiếm tiền khác.. Hãy nhìn những ngày lễ, ngày tết mà xem, càng ngày càng có nhiều người tăng ca, làm thêm để đáp ứng nhu cầu tiêu tiền của người khác...
Với tình trạng đó, thì dù một tuần có 4 ngày làm việc, 3 ngày còn lại sẽ là những ngày tiêu tiền.. không đủ tiền tiêu thì lại kiếm.. kiếm để tiêu.
Khi người ta cứ nhìn nhau mà kiếm tiền, tiêu tiền chứ không mấy khi nhìn lại chính mình thật sự cần gì, muốn gì, thì làm sao biết bao nhiêu là đủ.
Khi người ta vẫn hút thật nhiều mỗi ngày, hút một cách vô thức, thì ống hút gạo làm được gì đây..
Nhất Bảo