
Có người hỏi tôi: Em được biết về Luật hấp dẫn, sau đó em thực hành bằng cách mua vé số và tin mình sẽ trúng giải đặc biệt, nhưng em chẳng bao giờ trúng một giải nào. Không lẽ Luật hấp dẫn không đúng?
Tôi chỉ vào chậu cây gần đó và bảo: Em hãy hình dung niềm tin của em là một con kiến. Nếu em muốn hấp dẫn một mẩu nhỏ lá cây thì điều đó sẽ khả thi và có thể thành hiện thực trong thời gian sớm nhất. Nhưng nếu con kiến muốn kéo cả chậu cây về nơi nó muốn thì sẽ ra sao?
Tôi không thích người ta cười cợt về niềm tin kiểu "thắng bằng niềm tin", "sống bằng niềm tin"... những trò đùa không vui kiểu đó chỉ làm phai nhạt niềm tin vốn đã quá ít ỏi của con người trong xã hội này.
Niềm tin có thể thu hút điều ta muốn, biến ước mơ thành hiện thực, vấn đề là niềm tin của ta nhỏ hay lớn và thời gian duy trì trong bao lâu. Một con kiến nếu muốn kéo một chậu cây có thể cần cả đời hoặc vài đời cũng không đủ. Nhưng ai bắt ta phải là con kiến?
Nếu niềm tin lớn mạnh như một người trưởng thành, thì việc dời chậu cây không phải là bất khả. Tương tự đối với con người cũng vậy, có những việc chỉ cần là người là làm được, nhưng có những điều lớn lao vĩ đại, cần phải có niềm tin mạnh mẽ hơn người bình thường.
Điều đó có thể xảy đến với ta, ngay lúc này, năm sau hoặc trong một kiếp người khác nữa không chừng. Niềm tin có thể vô cùng yếu ớt hay mạnh mẽ, nó không cần phải có căn cứ nào, chỉ đơn giản ta dám tin, thật sự tin và kiên định với niềm tin đó hay không.
Tôi không dám khẳng định niềm tin là vạn năng, bất hủ, nhưng cười cợt và đánh mất niềm tin trong cuộc sống thì thật sự là một việc đáng buồn.
NHẤT BẢO
0 comments:
Post a Comment